Đừng để được truyền cảm hứng, hãy đi truyền cảm hứng
“Hãy tạo ra những hành động táo bạo của chính chúng ta và gia nhập hàng ngũ những người được (người khác mô phỏng nhiều nhất).”
Điều quen thuộc trong lịch sử Hy Lạp và La Mã, cũng như trong thời đại ngày nay, chính là việc các chính trị gia cố làm hài lòng khán giả của họ. Họ sẽ hào phóng ban tặng những lời tán dương dạt dào cho đám khán giả, cho đất nước của họ, cho những chiến thắng liên quan tới quân đội cảm hứng trong lịch sử.
Đã bao lần bạn nghe một chính trị gia nói là, ” Đây là một đất nước tuyệt vời nhất trong lịch sử thế giới?” Như nhà hùng biện Demosrthenes chỉ ra rằng, chúng ta sẽ vui vẻ ngồi xuống trong vài tiếng đồng hồ để nghe một người diễn thuyết đứng trước những địa điểm nổi tiếng và linh thiêng, “ca ngợi tổ tiên của chúng ta, mô tả những kỳ tích của họ và liệt kê ra những kỉ vật của họ.”
Nhưng sự tâng bốc này đem lại cái gì? Không gì cả. Tệ hơn, sự ngưỡng mộ những lời ca ngợi hào nhoáng khiến chúng ta bị phân tâm khỏi mục đích thật sự của nó. Hơn nữa, như Demosthenes giải thích, việc này phản bội những tổ tiên nguyên thủy, những người đã truyền cảm hứng cho chúng ta. Ông ấy đã kết thúc bài phát biểu của mình với người dân Athen bằng những lời mà Seneca sau này đã nhắc lại và nghe vẫn hợp lý sau hàng thế kỉ. Ông nói:” Hãy nhìn lại đi, tổ tiên của ngươi đã tạo ra những chiến tích đó, không phải là ngươi có thể nhìn chằm chằm vào chúng trong sự ngạc nhiên và thán phục, mà là ngươi cũng có thể học được đức tính của những người đã tạo ra chúng.”
Điều tương tự cũng xảy ra đối với các trích dẫn trong cuốn sách này và cho những câu từ truyền cảm hứng khác mà bạn biết. Đừng chỉ ngưỡng mộ. Hãy sử dụng chúng. Thực hiện theo ví dụ của chúng.